Đầu
Đầu là biểu tượng đất trời
Phải tròn và rắn ấy người thông minh
Đầu ngắn là kẻ vô tình
Đầu mà dài quá thì mình lánh xa
Đầu dài, cằm như ngạnh trê
Cuộc đời bần khổ, ê chề lắm thay
Cái đầu trên cổ thẳng ngay
Không lệch không vẹo mới hay mọi đường
Đầu lệch, mắt lệch bất lương
Đầu méo, bần khổ tai ương có ngày
Tai đóng cao hơn lông mày
Thông minh, hiển đạt, đông tây vẫy vùng
Trán ngắn, tóc dế mọc trùm
Là người biển lận không gần được đâu
Ngọc trẩm ( quả núi sau đầu)
Tam giác: Cao đẹp, sống lâu an nhàn
Là người tài trí ngang tang
Làm được việc lớn, giàu sang ai bì
Trán ngắn năm lớp – quyền uy
Từ hàng vương giả đến kỳ đế vương
Mặt vuông, mắt xếch, can trường
Anh hùng hảo hán chiến trường xông pha
Tam đình cân đối chia ba
Giàu sang phú quý, hào hoa an nhàn
Lưỡng quyền, địa các vuông tròn
Tiền hô hậu ủng, lại còn oanh danh
Bao nhiêu công việc tác thành
Đều nhờ cái mũi của mình luận ra

Mũi
Mũi là chủ vị của ta
Như ông vua giỏi tính ra mọi đường
Mệnh viên sáng bóng như gương
Là người học vấn mọi đường tinh thông
Sống mũi ngay thẳng không cong
Cao đều sáng đẹp trong lòng thẳng ngay
Mưu ma, chước quỷ, cao tay
Tính toán mọi việc an bày, khoan dung
Mũi rủ như trái mật trong
Mũi trâu, củ tỏi phần đông số giàu
Mũi ai như mỏ diều hâu
Chớ gần kẻ ấy mưu sâu hại người
Lỗ mũi rỗng huếch nhòm trời
Gạo thời không có suốt đời đi vay
Mũi không lương trụ: Có hay
Cũng phường nghèo túng chẳng may việc gì
Mũi mà như tẹt hẳn đi
Tính nết bần tiện việc gì chẳng nên
Sống mũi thẳng như sống gươm
Thông minh sáng dạ, tinh tươm mọi bề
Mũi con sư tử to ghê
Tấm lòng đại độ, có bề giàu sang
Lỗ mũi rỗng huếch, hoang toàng
Rộng mà không lộ, lại sang và giàu
Mũi lệch chớ có tin đâu
Hại bạn đằng trước đằng sau phản thầy
Vai so mũi rết chẳng hay
Trí tuệ nghĩ ngắn chẳng tày một gang
Sống mũi có nhiều nếp nhăn
Là người vất vả có nhiều gian truân ở đời
Sống mũi gẫy gập ai ơi
Việc lớn đã hỏng, nhỏ thời chẳng xong
Những người mắt phượng mũi rồng
Giàu sang mà lại tinh thông mọi đường
Mũi dày, kín đáo can trường
Anh hùng hảo hán chiến trường xông pha
Đàn bà da phấn mặt hoa
Cái mũi cao đẹp chủ là chồng con
Đàn bà tiền bạc có còn
Phải xem cái mũi đẹp tròn ra sao
Gái ngoan lấy được anh hào
Cái mũi tươi sáng sống cao dọc dừa
Phục tế sống mũi càng ưa
Giàu sang phú quý vợ vừa công khanh
Luận xem phần mũi qua nhanh
Lại xem đôi mắt hiền lành ra sao

Mắt
Những người mắt sáng như sao
Trông như ngọc bích việc nào chẳng thanh
Lòng đen to, lòng trắng xanh
Cũng là học vấn tính anh ở đời
Những phường mắt chuột, mắt dơi
Mắt ong, mắt rắn là người hiểm sau
Mắt như ám khói không giàu
Lòng trắng sắc đỏ một câu ghi lòng
Lừa thầy phản bạn như không
Mắt như mắt thỏ trong lòng hiền khô
Trai hay gái mộng mơ
Long lanh mắt sáng như thơ gợi tình
Mắt phượng học vấn thông minh
Giàu sang mà lại hiển vinh một đời
Mắt lồi, tướng ấy chẳng chơi
Nếu không hiểm độc chết đời còn xanh
Mắt trông dài nhỏ, khôn lanh
Mắt hình tam giác, nạn nhanh, ngắn đời
Mắt sâu khổ lắm ai ơi
Ruộng vườn khó giữ, cả đời tàm toan
Ai mà quầng mắt thâm đen
Khuynh gia bại sản có phen ăn mày
Đàn bà tướng ấy cũng gay
Xa chồng là muốn gần ngay người ngoài
Nói chuyện mắt chớp liên hồi
Là phường xảo trá, không chơi thật lòng
Những người học ván tinh thông
Mày cao mắt phượng trong lòng thẳng ngay
Long cung nổi nở, cao đầy
Ngọa tàm cũng vậy: Có ngày vàng son
Đà bà tướng ấy đông con
Mày xanh lá liễu lại còn thông minh
Mắt lươn ti hí đáng khinh
Trai thời trộm cắp, gái phường hoang dâm
Nói về đôi mắt đã xong
Chuyển sang nhận xét nhân trung thế nào