tác phẩm "Tinh Hoa Tướng Pháp"
sưu tầm internet
“ Nhập môn hưu vấn vinh, khó sự
Dãn kiến hình dung tiện đắc tri”
Nghĩa là:
Khi nào ta đến nhà chơi
Hãy nhìn tướng, chớ vội lời hỏi thăm
Người mà công việc làm ăn
Kinh doanh phấn phát thì thần sáng tươi
Mặt hoa da phấn nói cười
Ung dung phong thái dáng người thảnh thơi
Nếu mà dáng dấp đứng ngồi
Chân tay run rẩy, bụng thời không yên
Mặt buồn, mày cứ nhăn nhăn
Ăn nói ấp úng, hình thân bơ phờ
Dù cho đắp đập be bờ
Của tiền rồi cũng bất ngờ tán hao
Thần tướng khí sắc xanh sao
Nhìn người biết rõ, cần nào hỏi thăm
“ Con người ảnh hưởng của 9 tinh đẩu, do đó khi mới ra đời, con người
chịu sự ảnh hưởng của sự chuyển vận của trái đất do tiết trời khí hậu
cùng những xoay vần của tạo hóa.
Cũng như bông hoa đến giờ mới nở hoa, trái cây đến độ mới chín, trí lực,
sức khỏe được phát triển tốt hay xấu đều nhờ nguồn gốc của nó. Con
người có trở thành tài năng hay không cũng nhờ sự rèn luyện, học tập và
dạy dỗ”
THANH TƯỚNG
Nhất thanh, nhị sắc, tam hình
Con người tiếng nói của mình như chuông
Âm thanh phát ra từ trong
Đan điền là gốc, trong lòng quý nhân
Phát ra đầu lưỡi tướng bần
Tiểu nhân, hạ tiện, chẳng gần làm chi
Người mà to lớn một khi
Nhưng tiếng nói nhỏ thế thì hung tai
Người nói tiếng lớn - xem ai
Dáng người nhỏ nhắn ắt tài lắm đây
Nói mà lúc nhanh, lúc chậm
Giọng khô, trì trệ, hỏi này đứt luôn
Tướng người như thế đáng buồn
Khi nói sắc mặt biến luôn tiện – bần
Những người mệnh phụ phu nhân
Tiếng nói sang quý muôn phần tốt thay
Tiếng nói đàn ông thì gay
Chắc chắn ăn thịt vài tay ông chồng
Âm thanh héo hắt tướng bần
Lại còn cõi thọ lại gần đến nơi
Những người khốn đốn xuốt đời
Tiếng nói kho rít ta thời nhớ cho
Tiếng nói vỡ nứt khổ, cô
Nếu mà nặng đục chủ thô lỗ nhiều
Miệng nói sùi bọt bao nhiêu
Tuổi thọ đã ngắn làm nhiều điều hư
Những người tài lộc không dư
Cuộc đời bất định, nói từ nhức tai
Nói mà dán đoạn một – hai
Hữu danh vô thực chẳng ai phục lòng
Thân bại danh liệt cuối cùng
Tiếp chuyện mặt đỏ chẳng chung hùn phần
Những người ta nên thân gần
Nói cười vui vẻ chẳng cần đắn đo
Tiếng cười như khó khổ cô
Tiếng cười nhạt nhẽo chẳng cho gần mình
Âm thanh bạc bẽo vô tình
Con thú đội lốt – thất kinh tướng này
Phát từ đầu lưỡi buồn thay
Đàn bà tướng ấy là tay nô tỳ
Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét