Nhân trung
Nhân trung sầu tựa như đào
Ung dung một đấng anh hào thảnh thơi
Trông như ống tre bổ đôi
Cũng người học vấn thẳng ngay ở đời
Nhân trung nhỏ như sợi dây
Cuộc đời vất vả còn hay hư lười
Nhân chung “ cavat” ai ơi
Sâu rộng tươi đẹp, cuộc đời hiển vinh
Nhân trung nhẵn thín vô sinh
Hày là sinh nở thất kinh mỗi lần
Nhân trung râu mọc bình thường
Nốt ruồi mọc giữa bảo nhau
Trai có, gái có trước sau đều hòa
Đóng ở phía dưới lo xa
Con trai thì hiếm toàn là gái thôi
Phía trên thì lại tuyệt vời
Nhiều trai mà lại là người thảnh thơi
Có vạch ngang cắt ai ơi
Cả đời vất vả cuộc đời cô đơn
Nhân trung nhẵn chẳng có, nhẵn trơn
Con thời đã hiếm lại còn yểu vong
Luận phần nhân trung đã xong
Ta sang xem cái trái môi hồng ra sao
Dù trai dù gái anh hào
Môi son, tim đẹp ai nào dám khinh
Môi
Môi son hồng lạc trái tim
Là người học vấn tinh thông hơn người
Môi dày thuyền úp cả đôi
Giàu có mà lại là người học sang
Môi mỏng, hớt lẻo hoang toàng
Môi mà mỏng quá lại càng không hay
Môi trên mỏng, môi dưới ngay
Mất cha từ thuở cái ngày mới sinh
Môi mà nhăn nhúm thâm đen
Cuộc đời bần khổ, thấp hèn lắm thôi
Miệng như túi thắt suốt đời
Nghèo hèn mà lại cuối đời đi xin
Miệng rộng có hướng chiếu lên
Trai thanh, gái tú ở trên chín tòa
Miệng rộng chiều xuống tránh ngay
Gái thường hỗn láo, trai ra cướp đường
Miệng vuông chữ tứ, xưng vương
Miệng nói lắp bắp, là phường bần ngu
Tiếng vang giọng ấm như ru
Nói năng giảo hoạt, người như an nhàn
Những quân nói mép, hứa xằng
Miệng nói xùi bọt, hàm răng vàng khè
Giọng nói khản đặc, lè nhè
Là quân thất đức cùng bề bần ngu
Môi đen mắt trắng đục lờ
Bệnh tật, vợ hỗn, con hư chẳng nhờ
Môi cười răng lộ lên thơ
Kẻ cười nửa miệng, đừng mơ gần mình
Miệng cười răng lộ rất xinh
Nếu cười hở lợi mưu tình chẳng sâu
Miệng cười chẳng thấy răng đâu
Ấy là những kẻ mưu sâu hại người
Phần môi đã luận xong rồi
Sang phần kế tiếp ta thời luận tai
Tai
Đường đường một đấng anh hào
Tai to mặt lớn, ai nào dám khinh
Tai tròn mà rắn thông minh
Tai mỏng, tai nhỏ, tướng hình bần ngư
Thiên luận cao đẹp dáng thơ
Thùy châu chiều khẩu, trời cho sang giàu
Tam đình thành quách như nhau
Đã giàu lại được sống lâu hơn người
Ngón tay lọt lỗ tai chơi
Là người khoáng đạt khắp nơi vẫy vùng
Tai mà lệch vẹo lung tung
Là tướng vất vả, đời không an nhàn
Tai to như cái quạt nan
Tròn đầy, đời được an nhàn thảnh thơi
Tai chuột lao khổ suốt đời
Dái tai vuông vức là người tự tin
Lỗ tai mà mọc lông đen
Là người hưởng thọ tướng xem an nhàn
Tai bạt là tướng bần cùng
Nếu mà mũi phản thì không có nhà
Dái tai dầy mà lại to
Trông giống tai phật, thực thà sống lâu
Nhìn thẳng không thấy tai đâu
Giàu sang mà lại công hầu công khanh
Tai mà nhẵn tuột không vành
Là người lao khổ thuộc hàng bần ngu
Vành tai mọc nhiều lông tơ
Trăng tươi mịn đẹp dáng thơ an nhàn
Tai sáng hơn mặt – Giàu sang
Đóng cao khi ấy lại càng hiển vinh
Mười ba bộ vị tam đình
Điều hòa tươi sáng hiển vinh xuốt đời
Có đôi mắt đẹp sáng ngời
Mười năm phú quý lộc trời ban cho
Biên địa đầy đặn của kho
Dịch mã tươi sáng trời cho con nhiều
Đàn ông càn nhớ một điều
Cuộc đời tuổi đã xế chiều: Xem râu
Râu
Thư sinh râu đẹp như tơ
Anh hùng hảo hán, râu sờ hùm beo
Tướng râu ta thấy có nhiều
Lơ sơ vài sợi, bao nhiêu rậm rì
Đàn ông không râu bất nghì
Tướng này chớ gặp ta thì chớ cho
Những người hàm râu lơ thơ
Mặt bựu thịt, bụng dê da cừu
Tuổi đời hỏi đã bao nhiêu
Tứ tuần râu chẳng có nhiều đáng khinh
Những người ngay thẳng phân minh
Tuổi già nhờ được con mình râu đen
Râu năm chòm ấy đáng khen
Râu ba chòm mọc một bên thường tình
Hàm râu, quăm quắp thất kinh
Chớ gần kẻ ấy kẻo mình vạ lây
Râu ngô giọng nói như say
Tránh xa kẻ ấy tướng này khó ưa
Râu dài mọc đẹp như tơ
Non bộ cây cảnh đánh cờ thú vui
Tuổi thọ cao ở trên đời
Đến khi cưỡi hạc về trời nhẹ tênh
Nụ cười đẹp có bộ răng
Xem bao nhiêu cái đều bằng mới nghe
Cửu mỹ tướng ( chín cái đẹp)
Một là: Đầu phải tròn xinh
Trán tươi bằng phẳng thì mình mới ưa
Hai là: Tướng chẳng lộ thô
Da thơm thanh sạch khổng khô ưa nhìn
Ba là: Răng trắng môi hồng
Bốn là: Mặt tú mày không ngắn dài
Năm là: Tay phải đẹp đầy
Ngón tay thon nhỏ người này đáng mơ
Sáu là: Tiếng nói như thơ
Anh thanh như suối lững lờ chảy ra
Bảy là: cười chẳng lẳng lơ
Không lộ răng sỉ mới là cười duyên
Tám là: Bước chẳng đổ nghiêng
Nằm ngồi nhàn nhã như tiên giáng trần
Chín là: Người phải có thần
Thanh hòa da mịn trắng ngần thơ tho
Đàn bà tướng ấy đáng mơ
Lấy vào giầu có lại nhờ chồng con
Cửu ác tướng ( chín cái xấu)
Nhất ác: Có lưỡng quyền cao
Những người tướng ấy số sau hại chồng
Nhị ác: Hầu lộ xương gồng
Tất chiêu tai họa chẳng mong thọ từ
Tam ác: Đầu tóc bù xù
Mặt bần hà tiện người ngu đáng buồn
Tứ ác: Đi như rắn trườn
Như chân chim nhảy, kẻ luôn tiện bần
Ngũ ác: Lông mày giao gần
Mọc trùm sát mắt chẳng phần thanh tao
Lục ác: Mũi vếch móc câu
Cũng là tướng xấu trước sau hại chồng
Thất ác: Mặt lộ trắng lòng
Là quân hung hãn bụng trong dại khờ
Bát ác: Tiếng nói đục lờ
Khắc sát phu đó tướng là đàn ông
Cửu ác: Là tướng khắc con
Tóc như soắn ốc là còn bần hơn.
Xem tướng đàn bà
Đàn bà phá tướng
Đàn bà mặt đẹp ai ơi
Tiếng như lệnh vỡ ở đời chẳng hay
Dung nhan thần thái tướng này
Tuy rằng yểu điệu dáng tày đàn ông
Mặt trắng nhưng da lại trông
Gợn đen như ghét, tướng không bình thường
Tay mềm èo ọt không xương
Thịt da mềm nhũn ví thường như bông
Tóc thì mọc cứng tựa chông
Da xám, sạn bụi cũng không ra gì
Cần xem vầng trán một khi
Trán hẹp nhọn lõm cùng thì trán dô
Trán thấp lệch vẹo càng lo
Thiên xương ám hãm chẳng to ấn đường
Cuộc đời luân lạc đáng thương
Làm nghề kỹ nữ không phương trối từ
Mới mười năm tuổi đã hư
Đến hai hai tuổi từ từ hoàn lương